Trên đây là một bài review sách được đăng trên trang cá nhân của bác sĩ Hung Ngo, xin được trích dẫn với các bạn
👉 Link sách: http://bit.ly/De-yen-cho-Bac-si-hien



😈 "Hắn tuổi GÀ, người bé như con CHUỘT.
Suốt ngày hùng hục như TRÂU. 
Chạy loăng quăng khắp nơi như con NGỰA.
Thế mà vẫn bị mắng mỏ như một con CHÓ.
Cái loại tưng tửng sống không uốn éo được như RẮN, lủi thủi làm việc...." 😈

REVIEW: 

"Chú Hùng kính mến!


Báo cáo chú là cháu đã đọc phát thuộc cmnl quyển sách hiền của chú, cháu nói thế để chú biết quyển sách có sức hút siêu vãi lúa chú ạ. Cháu vốn không thích bài hát “Người lạ ơi” nhưng hôm nay cháu xin được rống lên với chú là “Người lạ ơi cho tui gửi nhời cám ơn…”, vì cháu thật sự cảm thấy áy náy nếu không gửi chú vài dòng dề vếu.

Cháu theo dõi facebook chú khá lâu vì chú giỏi và chú hót, cháu cũng biết chú đanh đá kinh hồn tởm, cháu là đứa con gái không hiền lành gì cho cam nhưng cũng chả dám phun ra mấy từ mất dị trên mức trung bình như chú. Tuy nhiên cháu luôn nghĩ chú là người tốt, chỉ là chú thể hiện cá tính bạo liệt quá. Cho đến khi đọc sách của chú, cháu mới phát hiện da chú có một trái tim nhân hậu VCC được bao bọc kỹ lưỡng bởi nhiều lớp vỏ ngoài bằng gai thép và mảnh sành, kinh vê lờ nuôn. Nh cháu hiểu chú làm việc đó để bảo vệ và đấu tranh cho một điều đang mông lung VĐ trong xã hội hiện nay: đó là lẽ phải, là sự tử tế. Vì sự vĩ đại này mà cháu tôn Dr lên bậc chú, dù biết chú chưa già, chỉ là không còn trẻ thôi.

Cháu xin mạn phép nói thật: trước khi chú ra sách, cháu thấy chú giống như một trái sầu riêng – vừa xấu điên vừa bốc mùi, chỉ dành cho những người dũng cảm thưởng thức – là những người dám hít thật sâu rồi xé toạc lớp vỏ gai góc tởm lợm ấy ra, và nếm cái vị ngọt nồng có thể gây buồn nôn khi nuốt, nhưng một khi đã nghiện cờ mờ nờ dồi thì khó cai vờ lờ.

Còn bây giờ chú có vẻ giống quả mít hơn, vẫn nhiều gai nhưng gai nhỏ xíu và mềm hơn rất nhiều, mùi và vị cũng dễ thương hơn nên nhiều người thích ăn hơn. Túm lại đọc xong sách nhiều người biết chú hiền thật cmnr.

Cháu mua sách hiền của chú để tặng cho những người thân là bác sĩ, nhưng sau khi đọc xong cháu quyết định phổ biến cmn nuôn cho tất cả những bạn trẻ mà cháu quen biết – những người đang bước vào đời với ước mơ và hoài bão cháy bỏng vãi linh hồn chú ợ.



Review sách Để yên cho bác sĩ "hiền" của bác sĩ Ngô Đức Hùng


Theo nhận xét của cá nhân cháu, giá trị của cuốn sách đã vượt ra khỏi giới hạn về ngành y cmnr. Bên cạnh việc mang độc giả đến gần hơn với khuôn viên bệnh viện và trường y, hiểu hơn sự nhọc nhằn vãi lúa của người bác sĩ – thứ mà cuốn sách đã làm tốt một cách điên đảo, thì những mẩu chuyện chú kể về quãng đường học hành gian nan, về công việc nhiều áp lực dã man, về những biến cố kinh hoàng xảy ra trong cuộc sống và cách chú đương đầu và chiến đấu với nó đã thực sự truyền cảm hứng mạnh mẽ và sâu sắc tới các bạn trẻ. Một tinh thần lạc quan, không lùi bước, không bỏ cuộc đã thấm sâu vào trái tim những người trẻ nhiệt huyết; vực họ đứng dậy khi nản lòng, gục ngã; tiếp thêm động lực và sức mạnh để họ vững bước trên con đường phía trước và chạm đến những ước mơ lớn của đời mình.

Cháu vớ được sách của chú vào thời điểm gặp một số khó khăn trong cuộc sống, khi đọc xong cháu đã tự nhủ dằng: cứ chiến đấu điên cuồng thoai, sợ cái méo dề chú nhở. Và cũng chưa dừng lại ở đó, cuốn sách còn dạy ta cách yêu thương, cách làm người tử tế qua những câu chuyện cảm động chú kể về mẹ, về bệnh nhân đã lấy đi một đại dương nước mắt của người đọc. Chú đã thổi vào đời một luồng gió tươi mát, làm lan toả cái điều bình dị nhưng vô cùng lớn lao đó là: “sống trong đời sống cần có một tấm lòng, để làm gì em biết không, để gió cuốn đi”. Sự tổng hoà giữa cái dữ dội và bình yên, giữa những góc lãng mạn và thực tế còn nhiều sạn, giữa nước mắt và nụ cười đã làm cho cuốn sách được nhiều độc giả yêu thương đến vậy. Phải nói là cuốn sách của chú quá thành công cmnr, cháu tung hoa chúc mừng chú.

Cháu xin đề cập thêm một yếu tố góp phần không nhỏ vào thành công của cuốn sách: đó chính là giọng văn hài hước, dí dỏm, đôi lúc “gớm mặt” nhưng cũng vô cùng tình cảm của chú. Cháu biết chú viết hoàn toàn theo cảm xúc cá nhân, nhưng vốn từ ngữ phong phú của chú khiến cháu kính nể điên đảo nuôn. Ví dụ như đoạn đầu trang 62, cháu đã phải dú lên: “đệt, tả rác mà cũng hay VL”. Và cháu nhận ra, ngay cả khi bị vùi dập trong những thứ bẩn thỉu, thối nát, khốn nạn nhất trên đời, chú vẫn nhìn thấy những khía cạnh lấp lánh của cuộc sống. Cháu lại dú lên tiếp: “chú có một tâm hồn đẹp VĐ”.

Theo như suy nghĩ của diêng cháu, thì chính những cuốn sách giá trị đã dệt lên một tâm hồn lãng mạn, một lối sống ngay thẳng: trắng là trắng mà đen là đen, cùng với một trái tim giàu tình người như vậy. Và có lẽ cũng do đọc sách nhiều mà chú có nhiều chữ để bung lụa đến thế. Vậy chú cho cháu hỏi những cuốn sách chú thường đọc là thể loại sách gì ạ? Chú cho cháu xin tên vài cuốn kinh điển được hông ạ? Cháu cũng muốn vun đắp tâm hồn mình toả hương như chú.

Có vẻ cháu dề viu hơi dài cờ mờ nờ rờ, cháu xin được phun nốt mấy câu chúc nữa chú cố đọc nốt cmnl nhé: cháu chúc chú luôn ngập ngụa sức khoẻ, bội thực thành công, và sớm chốt phập cái gông dồi lôi cổ một cô tiên về nhà để cùng chú thưởng trà và đàm đạo thi ca sau những giờ làm cave nhân dân vs đi giành giật công lý hết sức vật vã và đau khổ. Túm lại là cảm ơn chú và chúc chú mọi điều tốt đẹp nhất ạ ^^

PS của chú Hùng: Để đọc sách 1 cách mạnh mẽ và không xấu hổ, hãy bắt đầu từ cô giáo Thảo và những truyện ngôn tình đại loại như thế. Bỏ qua những chi tiết bạo lực có tí rẻ tiền, thì phần từ ngữ mô tả trong đó thật là đắt giá. He he"



  Link sách: http://bit.ly/De-yen-cho-Bac-si-hien